NGỠ...

Ngỡ là mùa đông lạnh

Tình yêu rồi qua mau

Mà mùa xuân vừa đến

Thì tình yêu không màu


Ngỡ là ta vừa thấy

Một tâm hồn mơ sâu

Chẳng ngờ điều ta biết

Ảo ảnh ngỡ tâm đầu


Tri kỷ nào đâu dễ

Tìm thấy ở trên đời

Thế mà ta cứ ngỡ

Gặp ai tình à ơi


Thế là ta chơi vơi

Giữa một rừng "cứ ngỡ"

Cả nỗi đau chới với

Ngỡ không thể xa rời


Chợt một ngày

Chẳng ngỡ

Nỗi đau... thành... mây... rơi


16/12/2022


Nhận xét

Bài đăng phổ biến từ blog này

Truyện ỐC ĐẢO (Tạm kết)

BÍ MẬT CĂN PHÒNG SỐ 19