Bài đăng

Đang hiển thị bài đăng từ Tháng 4, 2023
Hình ảnh
 CUỘC GẶP KHÔNG HẸN VÀ CHIẾC BÁNH CÁ Có lúc nào bạn chợt nghĩ rằng Đấng Tạo Hoá thật là một người kể chuyện tài tình? Còn chúng ta, người tiếp nhận và là một phần trong câu chuyện ấy sẽ cảm nhận, nhìn qua lăng kính chủ quan của bản thân rồi kể lại bằng thứ ngôn ngữ của mình? Như hai mẩu chuyện nhỏ của tôi. Đầu giờ chiều nay, khi tôi bước ra khỏi nhà với tâm trạng sẵn sàng đón gió và đón nắng, tận hưởng và nhắc nhở bản thân giữ thái độ tích cực để bắt đầu ngày làm việc từ chiều đến tối muộn, tôi quyết định rẽ vào quán cafe quen thuộc, uống một ly Americano đá, đọc thêm vài trang sách trước khi vào giờ làm. Trong bối cảnh ấy, tôi đã đặt mình vào một vai trong câu chuyện. Tôi tình cờ gặp một người bạn, với tôi là thân thương. Chúng tôi không gặp nhau nhiều, một năm vài ba lần và không hẳn là thường liên lạc. Đó là một người bạn "offline", chỉ hiện diện khi gặp mặt. Một sự tình cờ đầy ngạc nhiên mà cũng thật ấm áp. Cuộc chuyện trò của chúng tôi dường như chưa từng bị cắt mạch và ...
Hình ảnh
HẠNH PHÚC CÓ KHI LÀ MỘT KHOẢNH KHẮC MÀ TA CÓ THỂ "BẮT" Lạ lùng!  Lúc này tôi đang cảm thấy một khoảnh khắc hạnh phúc tròn đầy chảy trong tôi, chầm chậm, lan toả khắp cơ thể và tâm hồn. Một cảm giác khoan khoái, chân thật, nhẹ bẫng đến bất ngờ. Sau khi ăn trọn cái bánh waffle trái cây, hớp vài ngụm cà phê, ngắm bình hoa be bé với vài bông hoa nhỏ nhỏ thật xinh và phóng tầm mắt ra xa thêm nửa mét - tôi đã "bắt trọn" được khoảnh khắc Hạnh Phúc ấy.   (Giá mà cảm giác ấy có thể "đóng băng" và đọng lại. Nhưng không thể! Và nếu vậy thì còn gì vui?) Mấy cây cọ nhỏ rung rinh theo gió - chắc tụi nó đang chụm đầu lại chuyện trò. Còn tôi thì ngồi một mình nên "hóng" chuyện. Tụi nó cứ lao xao, rì rào gì đó... Tôi vờ như đang nghe được thật nhiều. Một giọt nước tự tiện rơi từ trên không trung xuống như một điểm nhấn; hay đơn giản muốn tham gia vào câu chuyện. Tôi tưởng tượng đám cọ đột nhiên dừng bặt, cùng ngoái đầu ra xem có chuyện gì.  Tôi ước rằng có thêm c...